Với những người khắt khe thì Việt Nam ở vòng bảng có nhiều điểm yếu. Hàng công chưa tạo được sự hiệu quả khi các chân sút bỏ lỡ quá nhiều cơ hội và hàng thủ vẫn còn những sai lầm chết người. Song, bóng đá là thế. Đội bóng giành được chiến thắng cuối cùng trong cuộc trường chinh là đội biết cách vượt qua những thời khắc quan trọng nhất chứ không phải là đội bóng làm hài lòng khán giả ở nhiều trận đấu nhất.
Nó cũng giống như môn xe đạp, nhà vô địch, giành áo vàng chung cuộc không phải lúc nào cũng là người thắng chặng nhiều nhất (giành áo xanh). Ở vòng bảng, Việt Nam đã thể hiện được tư thế của một ƯCV vô địch.
Chúng ta có thể chơi không hay trong mọi trận đấu. Điển hình là hiệp 1 trận gặp Đông Timor, Lào. Thế nhưng, thực tế là chúng ta đều biết cách giành chiến thắng những đối thủ đó.
Tất nhiên vào đến bán kết thì mọi chuyện phải khác. Không có quyền chọn lựa và cũng không có quyền cất giữ những con bài tủ. Đây là lúc HLV Goetz phải tung toàn lực vào sân. Đây cũng là lúc U23 Việt Nam phải chơi với sơ đồ chiến thuật hợp lý nhất mà mình có.
5 trận với những thay đổi liên tục ở từng trận với tiền đạo Văn Quyết - Văn Thắng; Hoàng Thiên - Văn Quyết hoặc các tiền vệ Văn Thắng, Thanh Trung, Trọng Hoàng chơi lệch vị trí… Chí ít với những hoán đổi này, người ta tin rằng U23 Việt Nam vẫn chưa vận dụng hết bài cho vòng bảng. Hoặc cũng chưa tung hết sức khi trước những trận vòng bảng, HLV Goetz thường cho đội tập bài đánh cho bán kết. Chờ đợi và hy vọng về một sự lột xác của Việt Nam.
Bongdaplus.vn