V.HP chấp nhận bỏ số tiền lớn để đưa 3 ngoại binh tốt nhất của SLNA về sân Lạch Tray. Họ cũng rinh luôn Đình Tùng, một trong 2 chân sút nội tốt nhất mùa giải vừa qua. Sự đầu tư của V.HP chủ yếu ở hàng công, trong khi những bản hợp đồng ở hàng thủ lại không được họ chú trọng. Nhìn rộng ra, HN.T&T, V.NB, Thanh Hóa hay thậm chí cả SLNA đều dùng trung vệ nội. Hiện tượng này cũng đã diễn ra ở mùa giải năm ngoái và con số bàn thắng tăng lên so với mùa giải trước được xem như minh chứng thuyết phục cho cách làm “ưu tiên tiền tuyến mà quên đi hậu phương”. Mùa 2010, tổng số bàn thắng cả mùa là 513 bàn (trung bình 2,81 bàn/trận) nhưng tới mùa 2011, số bàn thắng nhảy vọt lên tới 554 bàn (trung bình 3,04 bàn/trận).
V.HP lấy những cầu thủ từng là nhân tố chính giúp SLNA đăng quang mùa giải trước mà quên đi rằng, họ không có hàng phòng ngự tốt như đội bóng xứ Nghệ. Quá trình đầu tư “nhất bên trọng, nhất bên khinh” đã và đang khiến V.HP mất cân bằng. Và trong một giải đấu kéo dài đòi hỏi sự cân bằng cũng như tính ổn định như V.League, thật khó để đội bóng đất Cảng đạt được tham vọng. Nói thẳng ra, triết lý lấy công bù thủ rất khó đơm hoa kết trái trong bối cảnh V.League ngày càng khốc liệt. Bởi vậy, để đạt được mục tiêu, V.HP cần có sự đầu tư nhằm tạo ra sự cân bằng. Vấn đề của đội bóng đất Cảng cũng là vấn đề chung của các CLB đang chơi tại V.League.
Bongdaplus.vn