NỖI BUỒN NGÀY GIÃ BIỆT
Nói với chúng tôi trong dịp gần đây, Trường Giang bảo rằng mình vẫn còn thể lực để theo đuổi bóng đá nhưng điều quan trọng nhất là sự khát khao thì không còn được như trước.
Sinh năm 1976, ở mùa giải 2011, Trường Giang là một trong những cầu thủ lớn tuổi nhất thi đấu ở V.League. Hết hợp đồng với Navibank Sài Gòn thì Trường Giang vẫn nhận được những lời đề nghị tiếp tục thi đấu. Tuy nhiên, anh đã buộc phải cân nhắc trước khi đưa ra quyết định cuối cùng.
Cú sốc sau lần chia tay với Becamex Bình Dương dường như vẫn đang đeo đuổi tiền vệ người Tiền Giang. 7 năm cống hiến cho đội bóng đất Thủ, Trường Giang đã tưởng rằng khi mình giải nghệ cũng sẽ tiếp tục tìm được một công việc liên quan đến bóng đá ở đất Bình Dương. Trước đó, anh đã được chọn làm trợ lý HLV trong mùa giải cuối cùng thi đấu cho B.BD. Song, sự đời không ai ngờ. Chia tay B.BD trong nỗi buồn khôn tả, Trường Giang đã tự nhủ sẽ tránh xa bóng đá.
Chủ tịch N.SG Nguyễn Vĩnh Thọ đã đánh thức niềm đam mê trái bóng của Giang và anh tiếp tục khăn gói lên TP.HCM đầu quân. Chỉ tiếc rằng mùa giải vừa qua đã có nhiều việc không được như ý muốn. Dù đã cùng đội bóng đoạt Cúp Quốc Gia, nhưng chiến thắng đó vẫn chưa đủ đáp ứng sự mong mỏi của NHM và của chính những người trong cuộc như Trường Giang.
N.SG không phải như Tiền Giang hay Bình Dương, hai nơi mà Trường Giang đã gắn bó lâu nhất và nhiều kỷ niệm nhất. Bản thân Trường Giang cũng chẳng kỳ vọng gì nhiều bởi anh chỉ ký hợp đồng từng năm. Hết hợp đồng, hết trách nhiệm. Trường Giang có đi học lớp HLV nhưng rồi cũng bỏ ngang bởi anh nghĩ, nếu có học ra thì cũng chưa biết tìm chỗ nào để làm việc (?! ).
BẢN LÝ LỊCH SẠCH
Trường Giang có thể xem là một trong những cầu thủ hiếm hoi ít bị chấn thương trong suốt sự nghiệp cầu thủ. Vị trí tiền vệ công của Trường Giang thường rất dễ phải va chạm. Từ thế hệ đàn anh như Hồng Sơn, Minh Chiến… cho đến lứa đàn em sau này như Hữu Thắng, Quốc Vượng, Tài Em… biết bao người đã phải nằm trên bàn mổ. Thế nhưng, thật may là Trường Giang đã thoát khỏi những bi kịch nghề nghiệp. Cho dù lối chơi của Trường Giang có thừa sự quyết tâm.
Trường Giang đã có những khoảng khắc chói sáng ghi dấu trong lòng NHM ở Tiger Cup 2002. Tuy nhiên, điểm đặc biệt nhất ở Giang lại chính là sự bền bỉ và ổn định. Ở Bình Dương, anh đeo băng thủ quân từ khi gia nhập đội cho đến khi được đưa lên kiêm nhiệm cầu thủ và trợ lý HLV là có lý do. Có thể Trường Giang không thật sự xuất sắc ở một vài trận nhưng hiếm khi người ta thấy anh chơi quá tệ. NHM luôn đánh giá cao ở Giang cũng chính bởi sự ổn định này.
5 năm trước, nhiều người từng cho rằng Trường Giang đã hết thời. Thế nhưng, những số liệu lại chứng minh ngược lại. Thời còn ở Bình Dương, ai cũng cho rằng tiền vệ này không đủ sức thi đấu nhưng thực tế anh ra sân còn nhiều hơn một số cầu thủ trẻ đương độ sung sức.
Đến khi anh gia nhập Navibank Sài Gòn, những nhận định về một bản hợp đồng mua hớ của đội bóng TP.HCM đã râm ran phía sau hậu trường. Thế nhưng, Trường Giang đã đẩy lui mọi lời dị nghị bằng việc có mặt ở 2/3 trận đấu của đội. Có thể anh không chơi trọn vẹn 90 phút, có thể anh không còn những pha đột phá, không còn những cú sút xa nguy hiểm. nhưng sự có mặt của Trường Giang chỉ trong 1 hiệp đấu vẫn mang những giá trị quan trọng và nó nằm trong những tính toán chiến thuật của HLV.
Giang đã 35 tuổi và để chơi tốt và ổn định ở một vị trí trên hàng công là điều rất khó khăn. Tuy nhiên, một số HLV vẫn sẵn sàng đưa ra lời đề nghị để Trường Giang về thi đấu bởi họ cần kinh nghiệm, khả năng điều tiết trận đấu và cần cả bản lý lịch sạch của anh nữa.
Bongdaplus.vn