Quang Hải (trái) đã có liền 2 kỷ niệm đáng nhớ trên sân Lạch Tray
trong vòng một năm qua. Ảnh: VSI
1. Người ta thường nói “ngã ở đâu đứng lên ở đó”, trường hợp này đúng gần như “tuyệt đối” với cá nhân Quang Hải. Ở vòng 7 V-League 2011, ngay tại Lạch Tray, Quang Hải đã giúp đội khách N.SG có một thế trận cực tốt trong cả hiệp 1 trước đội chủ nhà V.HP. Nhưng “người tính không bằng trời tính”, lẽ ra với sự xuất sắc đó, Quang Hải đã có bàn thắng cho riêng mình với cú sút như búa bổ từ hơn 30m, dù đã khiến thủ môn Quang Huy bất lực nhưng lại không thắng nổi cột dọc.
Ít phút sau tình huống này, Quang Hải bước hụt chân vào một hố nhỏ trên sân và đổ gục xuống. Mê man trong ít phút và phải nằm cáng rời sân, Quang Hải ngồi ngoài bất lực nhìn các đồng đội đánh mất thế trận trong hiệp 2 và đành phơi áo thất bại 1-2 chung cuộc.
Không ai buồn và chua chát hơn Quang Hải vào buổi chiều Hải Phòng lạnh thấu xương hôm ấy. Sau tai nạn đó, cái cổ chân trái của Quang Hải sưng to như một cái bát và phải ngồi xem bóng đá suốt hơn 2 tháng trời. Cho đến giờ khi nhắc lại sự cố đó, Quang Hải vẫn còn cảm giác rùng mình.
Trước đó, Quang Hải đã gặp phải một chấn thương tương tự với đầu gối và cổ chân trái. Thế nên, lần tái phát chấn thương này càng làm tình hình xấu hơn. Với ý thức cầu tiến nghề nghiệp và không muốn bị coi là nuôi “báo cô”, Quang Hải đã quyết tâm tập luyện trở lại để giúp N.SG thi đấu các trận còn lại của giai đoạn 2.
Nhưng vết đau vẫn âm ỉ trước khi mùa giải này khởi tranh khiến Quang Hải phải ngồi ngoài trong vài trận đấu của N.SG ở Navibank Cup. Đã có lúc, Quang Hải nghĩ đến việc mổ để trị dứt điểm cái chân của mình. Tuy nhiên, lại thêm một lần Quang Hải do dự bởi ý nghĩ ngồi ngoài như người thừa bỏ mặc các đồng đội cũng như việc điều trị sẽ phải mất rất nhiều thời gian để lấy lại phong độ.
Cũng là thêm một lần, Quang Hải quyết định đánh đu với sự nghiệp của mình bằng cách từ chối bàn mổ, đánh liều với cổ chân trái đau âm ỉ để hàng tuần ra sân cùng N.SG trong mùa giải này, bởi theo lời Quang Hải: “Khi nào còn ráng chạy được, tôi vẫn phải đá cùng anh em. Các ông chủ đã bỏ nhiều tiền ra mua mình về đá thì không thể phụ lòng họ được. Đến khi nào tôi chạy không nổi mới tính đến chuyện kia…”.
2. Chưa đầy một năm sau, Quang Hải trở lại đất Lạch Tray. Vẫn cái lạnh thấu da thịt ngày nào tiếp đón Quang Hải, nhưng lần này thì định mệnh đen đủi đã tạm buông tha anh. Trở lại đất Lạch Tray năm nay, Quang Hải đã có bàn thắng để đời trong sự nghiệp của mình.
Cũng cần nói thêm rằng, để có được bàn thắng đẹp hôm đó, Quang Hải đã phải trải qua cuộc ”chiến tranh tâm lý” với HLV trưởng để được nhượng bộ một suất đá chính gần khung thành. Bàn thắng đầu tiên của mùa giải này đến sớm hơn với Hải những 4 vòng đấu so với mùa trước (lẽ ra Quang Hải đã có bàn thắng cho N.SG ở trận tiếp SG.FC ở vòng 1 Super League nếu trọng tài biên không phất cờ bắt lỗi để bóng chạm tay của anh) và nó báo hiệu sự trở lại đầy hứa hẹn của “Vua phá lưới nội V-League 2010”.
Song, định mệnh vẫn không trọn vẹn bởi đội bóng của anh lại bị chủ nhà giật lại 2 điểm quý giá ở những phút bù giờ nghiệt ngã. N.SG không có duyên ở đất Lạch Tray. Nhưng suy cho cùng, với cá nhân Quang Hải, bằng một khoảnh khắc lóe sáng xuất thần thôi, Quang Hải cho thấy anh đã biết cách đứng dậy mạnh mẽ hơn sau cú vấp ngã oan nghiệt năm trước.
Nén cái chân trái đau âm ỉ để đổi bằng một siêu phẩm, cho đến lúc này là một quyết định đúng đắn của Quang Hải. Cuộc đời xem ra rất công bằng cho những ai có ý thức cầu tiến trong nghề nghiệp.
Việt Hà
Thethaovanhoa.vn