Người Việt
Trên đường từ Hải Phòng về lại Hà Nội ngay trong đêm để sáng sớm hôm sau đáp máy bay về Nha Trang thăm nhà, Quang Hải vẫn không hết bồi hồi: “Đó là một khoảnh khắc đặc biệt rất hiếm gặp và rất khó thực hiện, trong một trận cầu chính thức. Tôi vui với bàn thắng bao nhiêu, thì lại hụt hẫng bấy nhiêu khi đội bóng không thể bảo toàn được chiến thắng cuối cùng”.
Trong sự nghiệp, Hải đã ghi rất nhiều những bàn thắng, đủ thể loại và đủ các mặt trận quan trọng. Và ngay cả khi Quang Hải đã sở hữu danh hiệu “Vua phá lưới nội” mùa bóng 2010, chân sút này vẫn không tìm thấy nhiều xúc cảm bằng bàn thắng quý hơn vàng làm tung lưới Singapore trong trận bán kết lượt về AFF Suzuki Cup 2008, làm nền cho cuộc lên ngôi của ĐTVN sau đó.
Quang Hải gọi, Đức Dương, Sỹ Mạnh và Văn Quyết trả lời. Cú băng cắt và động tác lắc đầu rất mẫu mực của Đức Dương trong trận đấu với Sài Gòn FC đã không cho thủ môn ĐTQG Tấn Trường một cơ hội cản phá nào. Trong khi đó, Văn Quyết cũng cho thấy khả năng đánh hơi bàn thắng bằng pha di chuyển không bóng thông minh, trước khi tiếp cận cầu môn của Đinh Hoàng La. Với Sỹ Mạnh, có lẽ chỉ thiếu mỗi bàn thắng là hoàn hảo.
Đã rất lâu rồi, Mạnh không được đá chính, thậm chí là không chơi bóng, vì phải điều trị chấn thương. Thất bại trong cuộc quay về cố hương, Mạnh trở lại Sài Gòn FC, dù chắc rằng hàng công của đội bóng cũ là rất chật chội. Nhưng, Sỹ Mạnh đã cho thấy mình là người biết chắt chiu cơ hội. Chỉ xuất hiện 45 phút đầu trên sân (đá cặp cùng Kesley Huỳnh Alves), Sỹ Mạnh đã kịp chứng minh chân giá trị.
Thêm một “Tây” nữa là hoàn hảo
Trước đây, khi trào lưu nhập tịch còn chưa thịnh, hay nói thẳng V-League (Super League bây giờ) còn mông muội, mô hình chuẩn hay phương án tối ưu với nhiều CLB là “1 nội và 1 ngoại” trên tuyến đầu. Nhưng từ độ 3-5 năm đổ lại, nhiều đội bóng luôn xuất phát với cặp song sát người nước ngoài. Chân sút Việt vì thế rất khó để chen chân, hoặc buộc phải đá trái sở trường. Hãy hỏi điều này với Công Vinh, Quang Hải và Anh Đức.
Với những gì diễn ra sau 2 lượt trận đầu tiên, ai bảo tiền đạo nội thiếu khả năng cạnh tranh vị trí với đồng nghiệp người nước ngoài?! “Quan trọng là phải được trao cơ hội. Nhưng để có được cơ hội, chúng tôi phải nỗ lực tối đa trong các buổi tập. Tôi tin rằng HLV Lư Đình Tuấn đã chọn mình trong trận đấu với HA.GL, là bởi tôi đã chứng minh được năng lực cũng như sự cầu tiến khi tập luyện”, Sỹ Mạnh tâm sự.
Rất nhiều các đội bóng ở Super League lúc này ưu tiên lối chơi tấn công, với nhiều hơn một mũi công ở nơi cao nhất đội hình. Đó là một biểu hiện tích cực và là cơ hội cho tiền đạo nội khẳng định mình. Công Vinh trước khi chấn thương đã được chơi gần cầu môn đối phương hơn so với mùa giải trước. Quang Hải cũng là một trường hợp tương tự, trong khi, Văn Quyết, Trọng Hoàng, Đức Dương, Ngọc Thanh…, vẫn rất cơ động.
Ai cũng biết, U23 VN thất bại toàn tập tại SEA Games 26 vì gần như không có tiền đạo, trung phong duy nhất là Tuấn Anh lại chưa đủ đẳng cấp đá Super League. Một năm trước đó, khi Công Vinh và Việt Thắng chấn thương, ĐTVN cũng không thể bảo vệ vương miện ở AFF Suzuki Cup. Khi cơ hội được trao lại cho các tiền đạo nội, ĐTQG hẳn phải được lợi nhiều nhất.
Tùy Phong
Thethaovanhoa.vn