Bong da

Việt Nam

HLV Vũ Trường Giang: Lận đận vì cái biệt danh

Cập nhật: 16/09/2012 14:01 | 0

Bóng đá chất chứa những số phận mà ở đó, đôi khi chỉ cái biệt danh cũng “ăn” vào sự nghiệp của cầu thủ hay HLV. Điển hình là HLV Vũ Trường Giang, người được giới quần đùi áo số gọi là ông Giang “đen” bao năm qua vẫn mỏi mòn tìm một con đường hanh thông, nhưng…

HLV Vũ Trường Giang: Lận đận vì cái biệt danh
HLV Vũ Trường Giang: Lận đận vì cái biệt danh
ÁM ẢNH CÁI BIỆT DANH
Mỗi lần ngồi trà dư tửu hậu, giới bóng đá vẫn thường truyền tai cho nhau nghe câu chuyện như là bi kịch về những người được gắn với  chữ “đen” sau cái tên của mình. HLV Nguyễn Văn Thịnh chuyên môn có thừa, nổi tiếng trong việc đào tạo trẻ, nhưng ngày còn dẫn dắt đội một của SLNA, ông Thịnh “đen” bị học trò hô hào bắt  viết đơn xin từ chức. Ngô Tuấn Tùng, hậu vệ thuộc lứa cầu thủ Thể Công sinh năm 1987 từng được sang Đức, Bungaria tập huấn, nhưng bao năm qua trong khi những đồng đội cùng lứa như Ngọc Duy, Quốc Long, Công Huy… lên đời nhờ việc được chuyển nhượng giá cao, thì Tùng “đen” vẫn lận từ Thanh Hóa và bây giờ ở B.BD. Hay như trường hợp Hữu Hùng khi ở SHB.ĐN, do không “hợp cạ” với BHL nên hậu vệ này bị đẩy đi, và mùa vừa rồi Hùng “đen” xuống hạng cùng V.HP.

Đó là những trường hợp điển hình về số phận không may mắn của những người có biệt danh “đen”. Nhưng có lẽ, với HLV Vũ Trường Giang, cái nghiệp của ông quá oan nghiệt khi gắn với chữ “đen”. Năm 2005, ông Giang góp công lớn đưa Tiền Giang lên V-League. Nhưng chỉ sau đó nửa năm, ông lại khăn gói ra đi vì nạn cầu thủ phe cánh, muốn hất ghế thầy. Rồi năm 2008, ông Giang về V.NB với sứ mệnh đưa bóng này lên hạng. Tuy nhiên, ở đội bóng phức tạp như V.NB, ông Giang lạc lõng và cuối cùng cũng phải rời ghế khi mùa giải mới qua được nửa chặng đường.

Mùa 2010, với những ngôi sao như Phước Tứ, Bảo Khanh, Văn Hiển… quy tụ ở Thanh Hóa, ai cũng nghĩ ông Giang sẽ thảnh thơi. Dù vậy, ông Giang thêm một lần bất lực bởi lứa cầu thủ đó thi đấu với tình trạng “người một nơi, hồn nghĩ về bến đỗ mới”. HLV Vũ Trường Giang chia tay Thanh Hóa sau đúng 1 năm gắn bó. Hay như giữa giai đoạn mùa vừa rồi, khi Fico Tây Ninh  đang ngụp lặn ở đáy BXH giải hạng nhất, HLV Vũ Trường Giang lại nhảy vào “chữa cháy”. Với cách làm mới mẻ, ông Giang trị được những cái đầu khó bảo và giúp Fico Tây Ninh lột xác đồng thời thắp lên hy vọng trụ hạng. Song, đến vòng đấu cuối cùng, các đội bóng đang cạnh tranh suất xuống hạng với Fico Tây Ninh như Trẻ Hà Nội, TDC Bình Dương đều giành chiến thắng. Thế nên dù có 3 điểm trước HV.AG, ông Giang “đen” vẫn phải cùng các học trò xuống hạng Nhì.
Đó là một hành trình dài với HLV Vũ Trường Giang và cho đến bây giờ mỗi khi nhớ lại những bước thăng trầm đó, ông Giang “đen” đều lắc đầu ngao ngán: “Số mình đen quá!”.

KHÔNG “GIÃ TỪ VŨ KHÍ”
Hôm rồi, tôi gặp HLV Vũ Trường Giang ở khóa học HLV nâng cao của FIFA, và “chọc quê” ông rằng: “Chú ở độ tuổi xấp xỉ 60 tuổi rồi mà còn lều chõng học hành à”. Ông Giang đưa tay xoa cái đầu hói nhẵn thín của mình rồi cười khà khà: “Đấy, lại gọi tôi bằng chú rồi. Tôi còn thanh niên chán. Cái nghề HLV này đã ngấm vào máu rồi, nên Giang “đen” không thể bỏ được. Mà học thì có bao giờ thừa đâu, Giang “đen” này vẫn máu mê bóng đá lắm, nên đi học để cải thiện chính bản thân mình”.

Đúng vậy, với ông Giang “đen”, ngọn lửa bóng đá vẫn luôn cháy bỏng. Giống như năm 2011, khi đang sum vầy bên gia đình thì “đàn anh” Vương Tiến Dũng gọi điện bảo về V.HP làm cho vui, thế là ông khăn gói, nhảy xe xuống đất Cảng để sát cánh cùng ông Dũng “béo”. Rồi giữa năm qua, dù thấy Fico Tây Ninh đang “chết lâm sàng”, ông vẫn chấp nhận thử thách để lao vào cứu. Với ông, tình yêu và sự đam mê với nghề HLV là chất xúc tác để ông thử thách bản thân cũng như thỏa niềm đam mê.

Fico Tây Ninh đã xuống hạng, và HLV Vũ Trường Giang cũng đã hết hợp đồng với đội bóng này. Ai cũng nghĩ rằng, ông Giang “đen” sẽ bỏ của chạy lấy người, nhưng với ông thì nếu làm như thế sẽ là hèn, như lập luận của chính mình: “Tôi muốn gắn bó với đội bóng này, dù họ có yếu đến cỡ nào đi chăng nữa. Tôi sẽ ở lại và cùng Fico Tây Ninh làm lại từ hạng Nhì”. Tiếp tục dấn thân để chứng mình mình không phải là người thấy khó là đầu hàng, ông Giang “đen” vẫn miệt mài trên con đường mà mình đã chọn với hi vọng sẽ có một ngày xóa bỏ được lời nguyền của những người bị gắn với biệt danh “đen”.

Phiêu lãng như ông Giang “đen”
Ông Giang yêu sự lãng mạn. Và cũng nhờ tính cách đó, ông “cưa đổ” cô gái tốt tính, đẹp người từng dành cả đời theo nghiệp giáo viên tại trường Tiểu học Chu Văn An (Hà Nội). Giờ đây, vợ ông đã về hưu và mỗi khi rảnh rỗi ông Giang lại đèo vợ vi vu trên đường, hít thở không khí trong lành, mát rượi của tiết trời mùa thu Hà Nội.

Nguồn bongdaplus.vn