Montenegro trên đường làm nên lịch sử: Hậu duệ của quyền lực cổ xưa
NHỮNG TRUYỀN NHÂN CỦA “BRAZIL CHÂU ÂU”
Đấy là một hiện tượng? Không hẳn như vậy. Nằm trong cái môi trường chung là nền bóng đá Nam Tư trước đây, nức tiếng về phẩm chất kỹ thuật, bóng đá Montenegro từng sản sinh không ít tài năng đáng được gọi là hàng đầu châu lục (chỉ có điều, người ta không quá quan tâm đến nguồn gốc của họ mà thôi).
Khi CLB số 1 thế giới trong thế kỷ 20 là Real Madrid trở lại đỉnh cao, vô địch châu Âu tầm CLB lần đầu tiên sau 32 năm dài chờ đợi, cầu thủ ghi bàn duy nhất vào lưới Juventus để đem về cho Real chiếc cúp vô địch Champions League chính là một ngôi sao của bóng đá Montenegro - Predag Mijatovic.
Trước nữa, Montenegro đã có khá nhiều hảo thủ lên ngôi vô địch châu Âu trong màu áo Red Star Belgrade: Slobodan Marovic, Dusko Radinovic, và nổi tiếng nhất là Dejan Savicevic. Sau khi đoạt Cúp C1 châu Âu năm 1991, Savicevic sang Serie A thi đấu và trở thành ngôi sao sáng trong màu áo "Dream Team" AC Milan.
Savicevic hy sinh vinh dự xuất hiện ở những nơi chốn long trọng như một khách VIP của World Cup 2006 vì khi ấy, ông đang loay hoay làm việc trong cái văn phòng tồi tàn, tường dán đầy giấy và bàn ghế ọp ẹp của LĐBĐ Montenegro. Một cuộc trưng cầu dân ý mang tính lịch sử vào cuối tháng 5 đã dẫn đến sự kiện Montenegro tuyên bố độc lập ngày 3/6/2006.
Montenegro trên đường làm nên lịch sử
Khi ấy, trong vai trò chủ tịch LĐBĐ Montenegro, Savicevic hẳn biết rất rõ những khó khăn chồng chất trước mắt ông, cũng như nền bóng đá của ông. Nhưng Savicevic cũng biết rõ tiềm năng của nền bóng đá non trẻ này. Và ông lao vào công việc thay vì mặc comple - cà vạt và nâng ly ở những chốn đình đám trong làng bóng đỉnh cao.
Suy cho cùng, nếu như đội tuyển Montenegro gây được tiếng vang tại vòng loại World Cup 2014, chiếm được vé đi Brazil, thì đấy dĩ nhiên là một sự kiện ầm ĩ, nhưng không bao giờ là một phép lạ.
Cũng vừa tách ra từ Nam Tư cũ, đội tuyển Croatia của Davor Suker, Zvonimir Boban hoặc Igor Prosinecki đã lập tức gây ấn tượng sâu đậm ở EURO 1996, và ngay sau đó trở thành đệ tam anh hào của World Cup 1998. Slovenia của Zlatko Zahovic cũng nổi đình nổi đám từ EURO 2000 đến World Cup 2002. Gần đây, Bosnia-Herzegovina cũng đã nổi lên như một hiện tượng, với Edin Dzeko chỉ là một trong khá nhiều ngôi sao đáng gờm.
Họ đều tách ra từ nơi từng được xem là "vựa cầu thủ" hàng đầu châu Âu, là "Brazil châu Âu", và đều tự tin tiến đến thành công trong tư cách một nền bóng đá độc lập. Với Montenegro, tại sao không?
TRẬN HÒA MỞ RA CẢ MỘT LỊCH SỬ?
Sau 6 loạt trận, tức đã hơn nửa hành trình, Montenegro đang xuất sắc dẫn đầu bảng 8 vòng loại World Cup khu vực châu Âu, hơn 2 điểm so với đội tuyển đang có cùng số trận với họ là Anh. Các đội đồng chủ nhà World Cup 2010 là Ukraine và Ba Lan đều đang bị Montenegro bỏ xa. Đáng chú ý: Montenegro đã thắng Ukraine ở trận lượt đi, ngay trên sân đối phương. Moldova và San Marino thì đều không đáng tính đến.
Cho dù không bảo vệ được ngôi đầu bảng khi vòng loại kết thúc, Montenegro cũng chỉ cần đứng nhì là vẫn còn "cửa" tiến đến Brazil. Nói chung, đội bóng của HLV Branko Brnovic đang có hy vọng sáng ngời. Họ đã suýt làm nên lịch sử khi về nhì (sau Anh) và thất thủ ở loạt trận play-off vòng loại EURO 2012. Kỳ này, Vucinic và đồng đội đã có thêm những kinh nghiệm quý!
Nói đến HLV Brnovic, cũng phải thừa nhận: đấy là một chiến thuật gia đáng nể, thuộc mẫu người dám nghĩ, dám làm. Trận hòa 1-1 với Anh vừa qua cho thấy rất rõ điều này.
Chỉ trong 10 phút, Wayne Rooney ghi bàn giúp Anh dẫn điểm đồng thời thể hiện được sự áp đảo hoàn toàn. Brnovic lập tức xóa sạch toàn bộ những gì ông đã nghiền ngẫm và chuẩn bị trong suốt nhiều tháng. Từ đội hình cho đến lối chơi, từ con người cho đến ý tưởng, Brnovic đều mạnh dạn "xóa bàn, chơi lại" - chỉ trong 10 phút.
Montenegro chuyển từ sơ đồ có 1 tiền đạo sang sơ đồ có 4 tiền đạo. Từ chỗ "đậu xe bus" phía sau, họ chuyển sang vận hành những chiếc Ferrari phía trước. Từ chỗ cố thủ, họ chuyển sang tấn công và áp đảo hoàn toàn. Rút cuộc, Montenegro gỡ hòa. Và đấy sẽ là trận hòa mở ra cả một lịch sử?