Modric nghỉ hết mùa: Sự tàn nhẫn của bóng đá
“Ancelotti không hề nương nhẹ cho Luka chút nào sau khi cậu ta trở lại từ một chấn thương dài hạn. Ông ta ngay lập tức đặt Luka dưới áp lực lớn thay vì sử dụng từng chút một”, bác sĩ Boris Nemec chỉ trích nhà cầm quân của Real trên kênh Nova TV.
“Thỉnh thoảng tôi muốn hét lên là dẹp hết đi, đau quá, đi còn không nổi, làm sao mà đá,” Ibra từng bức xúc, nhưng rồi vòng quay của bóng đá chuyên nghiệp cuốn anh đi. Thuốc giảm đau được tiêm vào chân, cầu thủ đôi khi chạy trên sân với đôi chân như đi mượn từ người khác. Carlo Ancelotti từng là cầu thủ chuyên nghiệp, ông đã đi qua những chuyện như thế, bây giờ ông cũng dùng Modric như cách các CLB đã dùng anh thưở trước.
Huống chi đã là một cầu thủ yêu nghề, Modric cũng chỉ mong muốn đẩy nhanh tiến độ hồi phục. Với những người như anh, ngồi xem đồng đội tập luyện và thi đấu cũng không khác gì một sự tra tấn. Họ chấp nhận những cách điều trị đôi khi phản y học, nhưng giúp họ hồi phục nhanh nhất có thể. Thế mới có chuyện sau khi giải nghệ, có những cầu thủ như Gabriel Batistuta gần như bị liệt, di chứng của những năm tháng làm bạn với thuốc giảm đau.
Cầu thủ khi nghĩ về đôi chân của họ, nghĩ về khả năng phải chống nạng suốt cả phần đời còn lại cũng cảm thấy lo sợ, nhưng rồi cái tư tưởng “đá nốt trận này đã rồi tính tiếp” lại xuất hiện. Đấy là con đường mà Ronaldo đã chấm dứt sự nghiệp của mình ở tuổi đôi mươi, những năm tháng từ Inter Milan trở về sau, anh vẫn ghi bàn, nhưng những bước chạy thần tốc chỉ còn là quá khứ.
Thế giới bóng đá tàn nhẫn với cầu thủ như thế, và chính cầu thủ cũng tàn nhẫn với bản thân như thế!