Chỉ có một Atletico!
Atletico đã chơi một trận hay nhất dưới thời Diego Simeone và đối thủ của họ cũng đồng thời chơi một trận thuộc loại tồi nhất. Trong tất cả những khoảnh khắc rạng ngời ở kỷ nguyên El Cholo, trận derby Madrid rạng sáng qua xứng đáng là một trong những ký ức đẹp nhất.
Nếu dõi theo Ancelotti, bạn sẽ thấy ông rất hay đi liền với những thất bại thuộc hàng lịch sử. Milan đã dẫn trước Deportivo đến 4-1 tại tứ kết lượt đi Champions League 2004, nhưng lại để thua ngược 0-4 ở lượt về. Cũng Milan dẫn trước Liverpool 3-0 trong trận chung kết Champions League 2005, rốt cục lại để gỡ hòa và thua ngược trong thi sút luân lưu.
Ancelotti chơi bóng và để đối phương chơi bóng, trong khi đặc sản của Italia là không cho đối phương chơi bóng trước rồi mới tính chuyện ghi bàn sau. Ancelotti gặp Simeone vẫn thua nhiều hơn thắng chính là vì sự bất biến trong lối chơi. Jose Mourinho thoạt đầu cũng thua Barcelona tơi tả. Nhưng ông thay đổi theo từng trận, khi phòng ngự, lúc đôi công, khi lựa gió phất cờ. Còn Ancelotti vẫn giữ sơ đồ 4-3-3, vẫn tin vào bộ ba nguyên tử Bale-Benzema-Cris Ronaldo (B-B-C) và cách tiếp cận trận đấu của ông. Đối thủ lớn nhất của đời người là chính mình quả rất đúng trong trường hợp này.
Bộ ba B-B-C lừng lẫy của Real không có nổi một cú sút trước Atletico. Real như một người sở hữu những vũ khí thượng thặng, chém sắt như chém bùn, nhưng khổ nỗi hai cánh tay đã bị trói chặt nên thành ra vô dụng. Chất Ý tràn trong huyết quản Simeone và ông đã truyền nó đến các học trò. Atletico khởi đầu trận đấu với chấn thương của Koke và máu chảy ra từ mũi của Diego Godin. Đấy là một khởi đầu tồi tệ, nhưng là với ai đó kìa. Với Atletico, tình hình càng tệ, họ đá càng hay. Vươn lên trong nghịch cảnh, đấy chẳng phải là đặc sản của Serie A đấy sao!
Nếu lấy trận derby này làm gốc, có thể thấy Atletico sẽ bước tiếp trên những đôi chân tự tin. Khoảng cách 7 điểm với ngôi đầu giờ chỉ còn 4 điểm và họ đã có ưu thế trong đối đầu trực tiếp. Còn Real Madrid thì sao? Có vẻ cũng không nên quá lo âu. Bởi trận đấu rạng sáng qua, họ vào sân với bộ tứ vệ lần đầu đá cạnh nhau, một hàng tiền vệ thiếu cả Luka Modric lẫn James Rodriguez. Và điều quan trọng nhất, ở La Liga và cả châu Âu, cũng chỉ có một Atletico mà thôi!
Một đội bóng vẫn thường có những bước hụt trên đường chinh phục. Và những thất bại như trước Atletico vừa rồi cũng mang tính cảnh tỉnh rất cao. Ancelotti có lẽ đã nhận ra: Real chưa mạnh như ông nghĩ, và càng chưa mạnh đến mức được phép phạm sai lầm trước một đội bóng như Atletico.
Bộ ba B-B-C lừng lẫy của Real không có nổi một cú sút trước Atletico. Real như một người sở hữu những vũ khí thượng thặng, chém sắt như chém bùn, nhưng khổ nỗi hai cánh tay đã bị trói chặt nên thành ra vô dụng. Chất Ý tràn trong huyết quản Simeone và ông đã truyền nó đến các học trò. Atletico khởi đầu trận đấu với chấn thương của Koke và máu chảy ra từ mũi của Diego Godin. Đấy là một khởi đầu tồi tệ, nhưng là với ai đó kìa. Với Atletico, tình hình càng tệ, họ đá càng hay. Vươn lên trong nghịch cảnh, đấy chẳng phải là đặc sản của Serie A đấy sao!
Nếu lấy trận derby này làm gốc, có thể thấy Atletico sẽ bước tiếp trên những đôi chân tự tin. Khoảng cách 7 điểm với ngôi đầu giờ chỉ còn 4 điểm và họ đã có ưu thế trong đối đầu trực tiếp. Còn Real Madrid thì sao? Có vẻ cũng không nên quá lo âu. Bởi trận đấu rạng sáng qua, họ vào sân với bộ tứ vệ lần đầu đá cạnh nhau, một hàng tiền vệ thiếu cả Luka Modric lẫn James Rodriguez. Và điều quan trọng nhất, ở La Liga và cả châu Âu, cũng chỉ có một Atletico mà thôi!
Một đội bóng vẫn thường có những bước hụt trên đường chinh phục. Và những thất bại như trước Atletico vừa rồi cũng mang tính cảnh tỉnh rất cao. Ancelotti có lẽ đã nhận ra: Real chưa mạnh như ông nghĩ, và càng chưa mạnh đến mức được phép phạm sai lầm trước một đội bóng như Atletico.
(báo bóng đá)