Ai cũng biết Waterloo là trận chiến cuối cùng của Hoàng đế Napoleon vĩ đại nước Pháp. Trận chiến ấy kết thúc triều đại của một vị tướng lừng lẫy với tham vọng chinh phục châu Âu mãi mãi không thành. Dù cho lịch sử vẫn coi Napoleon là một trong những vị tướng xuất chúng của nhân loại, nhưng ông không bao giờ đi được đến cái đích cuối cùng.
Felix Magath từng khuấy đảo Bundesliga từ khi ở Stuttgart tới Bayern, rồi ở Wolfsburg và Schalke. Ông đi tới đâu, ở đấy có danh hiệu, có thành công hay chí ít cũng được coi là người làm thay đổi số mệnh đội bóng.
Nhưng khi đứng trên đỉnh cao với tư thế của một vị tướng không có đối thủ, Magath sa cơ ở “chiến trường” Wolfsburg. Sở dĩ phải gọi Wolfsburg là chiến trường bởi từ ngày Magath ra đi (sau chức vô địch Bundesliga năm 2009), Wolfsburg đã qua tay nhiều HLV: Armin Veh, Koestner, Steve McClaren, Littbarski… Họ tháo dỡ hết nền móng mà Magath tạo dựng, bóc trần một Wolfsburg kỳ ảo, trở thành một đội bóng tầm thường.
Và khi Wolfsburg tầm thường, nó lại thuộc về Magath như khi ông đến đây năm 2007. Tuy nhiên, ai cũng tin rằng Magath có tài phép vô biên, vẫn có thể biến những thứ bình thường trở nên vĩ đại, có thể đánh thắng ở mọi trận chiến, như Napoleon ngày xưa.
Nhưng tất cả đã nhầm. Magath đang rơi vào trận chiến Waterloo định mệnh, đúng vào lúc sự tự tin và hãnh tiến ở mức cao nhất. Magath đã quá tự tin khi khẳng định Wolfsburg sẽ vô địch Bundeslia lần thứ 2 trong vòng 2 đến 3 năm nữa. Ông thay đổi đội hình một cách toàn diện theo hướng thương mại hóa đội bóng. Từ việc ứng xử với cầu thủ một cách hà khắc, độc đoán, tới việc mang về những ngôi sao đã hết thời (Salihamidzic, Hitzlsperger…), đỉnh điểm là Hleb với thỏa thuận: đá trận nào tính tiền trận ấy với đơn giá 100.000 euro/trận. Kết quả, mức thu nhập của Wolfsburg năm qua đạt gần 50 triệu euro, chỉ xếp sau Bayern (100 triệu euro) và Schalke (50 triệu euro). Nhưng trái lại, thành tích của Wolfsburg ngày càng tệ bởi những rạn nứt trong nội bộ, sự bế tắc của Magath.
Thất bại thảm hại tại Bremen có thể được dự đoán trước, nhưng thua tới 1-4 là điều khó chấp nhận. Những ai từng yêu mến Magath cũng khó có thể kiên nhẫn để tiếp tục tin rằng ông sẽ làm thay đổi Wolfsburg một lần nữa. Bởi lẽ, chính Magath cũng đang làm những điều khác với chính ông. Ngày xưa ông độc đoán nhưng có lý lẽ, có luật lệ, có cơ sở. Bây giờ ông độc đoán mà không cần quy định. Ngày xưa Magath mua những tài năng trẻ triển vọng, kích thích họ tỏa sáng trong một tập thể. Ngày nay Magath mua những ngôi sao già, hất cẳng tài năng trẻ, trừng phạt họ theo cách triệt hạ (như Lakic chẳng hạn). Ngày xưa Magath siêu linh trong đấu pháp, những bài toán giống như những thế cờ. Bây giờ Magath chỉ biết ngồi chống cằm, mắt nhìn vô vọng, mồm lẩm bẩm điều gì đó vô nghĩa trong mọi trận đấu…
Wolfsburg đang bị biến thành Waterloo với trận chiến định mệnh của vị tướng vĩ đại Magath với tham vọng bá chủ!
Bongdaplus.vn