Steven Gerrard: Sự ra đi của một tượng đài đau khổ
NGUỒN ÁNH SÁNG CỦA THỜI KỲ ĐEN TỐI
Nhưng không ai phải tranh cãi về những ký ức vàng mà anh đã mang tới cho các Liverpudlian. Những khoảnh khắc đó sánh ngang với bất cứ khoảnh khắc nào của Dalglish khi ông giành 3 Cúp C1 và đóng góp vào 8 chức vô địch Anh ở Liverpool cả với tư cách cầu thủ và HLV.
Nổi bật nhất đương nhiên là kỷ niệm không thể nào quên: cuộc lội ngược dòng sau khi bị dẫn trước 3-0 để giành Champions League trên chấm luân lưu trước AC Milan ở Istanbul năm 2005. Hay một vết hằn ký ức khác: 2 bàn thắng trước chiến thắng cũng nhờ loạt “đấu súng” trước West Ham ở chung kết Cúp FA tại Cardiff 12 tháng sau đó.
Vinh quang Champions League...
Gerrard có thể không giành được nhiều danh hiệu như các tượng đài Liverpool trong quá khứ, nhưng anh vẫn là một cầu thủ rất thành công, nhất là vào một thời kỳ được coi là đen tối bậc nhất trong lịch sử CLB.
Trong những năm sau Thế chiến II, các CĐV Liverpool đã có Billy Liddell vĩ đại trước khi Bill Shankly tới và mang theo ông những huyền thoại như Roger Hunt và Ian St John. Những năm 1970 thật sự là đỉnh cao chói lọi với Kevin Keegan, Dalglish, Graeme Souness, Alan Hansen, Ian Rush và nhiều người khác.
Với các CĐV Liverpool, những năm tháng kể từ khi Gerrard, một người gốc Merseyside, ra mắt vào ngày 29/11/1998 ở phút cuối, vào sân từ ghế dự bị thay cho Vegard Heggem ở trận Premier League gặp Blackburn, một thời đại mới đã mở ra: thời đại của Gerrard.
UEFA Cup...
Trong khoảng thời gian đó, anh là cầu thủ duy nhất ghi bàn đồng thời trong một trận chung kết Cúp UEFA, khi Liverpool đánh bại Alaves ở Dortmund năm 2001, một trận chung kết League Cup, khi họ thắng Man United 2-0 ở Cardiff năm 2003, một trận chung kết Cúp FA và một trận chung kết Champions League. Tất cả đều kết thúc với chiến thắng của Liverpool, tất cả đều nhờ những đóng góp quyết định của Gerrard.
BIỂU TƯỢNG CỦA LÒNG TRUNG THÀNH
Ngay cả vào ngày tin tức anh sẽ ra đi được tiết lộ, và vào thời điểm HLV Brendan Rodgers chỉ còn thỉnh thoảng mới dùng tới anh, Gerrard vẫn ghi cả 2 bàn cho Liverpool từ chấm 11 mét để họ có trận hòa 2-2 ở thánh đường Anfield yêu mến. Khi Gerrard chuẩn bị chính thức tuyên bố sẽ ra đi, anh đã có tổng cộng 180 bàn thắng và 695 trận, giành được 11 danh hiệu trên hành trình vinh quang đó. Tất cả những điều đó, Gerrard đạt được trong một thời kỳ mà Liverpool hoàn toàn ở dưới tiêu chuẩn so với những hào quang quá khứ của họ.
Một trong những buổi tối kỳ vĩ nhất là khi anh ghi bàn từ một cú sút xa sấm sét vào lưới Olympiakos ở Anfield tháng 12/2004 giúp đội bóng của HLV Rafael Benitez giành chiến thắng 3-1 và vượt qua vòng bảng để rồi sau đó vào tới trận chung kết đáng nhớ tại Istanbul.
Gerrard từng có những đồng đội tuyệt vời xung quanh như Michael Owen, Fernando Torres và Luis Suarez, tất cả đều hưởng lợi từ khả năng phân phát những đường chuyền và bàn thắng của anh, nhưng rồi những người đó đều sẽ ra đi, để lại mình anh gánh trên vai gánh nặng của tất cả vinh quang xa xứ nơi một đội bóng đầy kiêu hãnh, nhưng lại không còn đủ thực lực để bảo vệ lòng kiêu hãnh đó.
Nhiều cầu thủ Liverpool đã có nhiều danh hiệu hơn Gerrard, nhưng sự vĩ đại của anh nằm ở cảm hứng mà người đội trưởng vĩ đại của Anfield luôn tạo ra được. Không ai có thể nghi ngờ tài năng xuất chúng của Dalglish, nhưng bên cạnh ông cũng là những đồng đội đẳng cấp thế giới, sự xa xỉ mà Gerrard không bao giờ có.
Ngay cả trong những khoảnh khắc đen tối nhất trong suốt lịch sử, khi Liverpool bị loại sớm đầy thất vọng từ vòng bảng Champions League, 5 năm sau lần đầu trở lại, hy vọng cuối cùng của họ ở trận đấu cuối cùng gặp FC Basel cũng chỉ đến sau khi Gerrard sút tung lưới đối phương từ một quả sút phạt xuất thần, điều anh đã làm không biết bao nhiêu lần cho màu áo đỏ.
Cú trượt ngã định mệnh tại Premier League mùa trước của Gerrard
Gerrard cũng được yêu mến đặc biệt ở Liverpool vì sự trung thành của anh, gần như không lay chuyển trong suốt sự nghiệp, bất chấp sự lôi kéo quyết liệt của nhà giàu mới Chelsea trong những năm 2004 và 2005, bao gồm một đề nghị rất nặng ký chỉ vài tuần sau buổi tối kỳ diệu ở Istambul.
Sau khi yêu cầu được ra đi, Gerrard sau đó nhận ra rằng anh không thể làm như thế. Tất nhiên, chỉ cho tới giờ, khi đội trưởng của Liverpool quyết định rằng đã tới lúc anh nói lời chia tay, có thể là chuyển sang Mỹ.
Gerrard sẽ ra đi với nhiều tiếc nuối, khi anh vẫn chưa có danh hiệu Premier League mơ ước, và người ta cũng sẽ còn nhắc mãi pha vấp ngã không đáng có của anh trước Chelsea tháng 4 vừa rồi giúp Demba Ba ghi bàn ngay ở Anfield trong thất bại 0-2 đã làm Liverpool đánh mất chiếc cúp mơ ước. Đó là khoảnh khắc cay đắng của Gerrard, nhưng nó không thể làm hoen ố một sự nghiệp huy hoàng mà không CĐV áo đỏ nào có thể quên.
Bất chấp một khởi đầu thất vọng ở mùa này sau chiến dịch đầy phấn khích mùa trước: Liverpool hiện đang xếp thứ 8, kém những đội đầu bảng 17 điểm, Gerrard vẫn còn cơ hội nâng cao một danh hiệu nữa. Đội bóng áo đỏ sẽ gặp kình địch Chelsea ở bán kết League Cup. Và Cúp FA vẫn còn chưa diễn ra và tất nhiên cả Europa League nữa, giải đấu mà Gerrard vẫn rất thích thú được ra sân và tỏa sáng.
Dalglish và Gerrard là những cầu thủ khác nhau, chơi cho những đội bóng khác nhau ở những thời đại khác nhau. Sự so sánh sẽ là khập khiễng, nhưng có một điều chắc chắn, nếu như Dalglish là một tượng đài của Anfield, thì Gerrard cũng là một huyền thoại vĩnh cữu trên những khán đài của The Kop.
Gerrard ở Premier League 13. Đứng thứ 13 về số lần khoác áo (494 trận). Đứng đầu là Ryan Giggs với 632 trận. 2. Đứng thứ 2 về số bàn thắng với một tiền vệ (116 bàn). Đứng đầu là Frank Lampard với 176 bàn. 4. Đứng thứ 4 về số đường kiến tạo thành bàn (92 pha). Đứng đầu là Ryan Giggs, 162. 3. Đứng thứ 3 về số quả phạt đền thành bàn (31 bàn). Đứng đầu là Alan Shearer với 56 bàn. |