Từ hàng tấn công phụ thuộc vào "một người nào đó"...
Trước cuộc đối đầu với Everton, Man City đã trải qua chuỗi trận khá ấn tượng để qua đó cân bằng điểm số với đội đầu bảng Chelsea. Điểm chung thứ nhất của những trận đấu này? Sự tỏa sáng đúng lúc của một cá nhân nào đó: Aguero, Yaya Toure, David Silva hay gần đây nhất là lão tướng Frank Lampard.
Điểm chung thứ hai? Những gương mặt này rất ít khi, hay thậm chí chưa bao giờ tỏa sáng cùng lúc. Cụ thể trong giai đoạn đầu mùa giải, Man City “hưởng sái” từ phong độ xuất sắc của Sergio Aguero trước khi tiền đạo người Argentina nghỉ thi đấu vì chấn thương ở vòng 15. Cũng vòng đấu đó, Yaya Toure ghi bàn thắng duy nhất giúp “nửa xanh thành Manchester” thắng tối thiểu Everton 1-0.
Đã lâu lắm rồi, bộ ba này không thể tỏa sáng cùng một lúc
Sang vòng 17, Man City gặp Crystal Palace trong bối cảnh hàng tiền đạo không còn một ai, và David Silva xuất sắc lập cú đúp (thắng chung cuộc 3-0). Vòng 20 gặp Sunderland, đến lượt Frank Lampard có pha lập công quý giá ở phút 73, ấn định kết quả 3-2 cho Man City.
Cứ như vậy, sự phụ thuộc-vào-một-người giúp Man City nhọc nhằn lết tới ngôi nhì bảng cho đến trận đấu với Everton đêm qua, chỉ một – và chỉ một mình Fernandinho tỏa sáng. Đương nhiên, như thế là chưa đủ để thầy trò Manuel Pellegrini kiếm trọn 3 điểm trước đối thủ cứng cựa.
Nhiều người sẽ phản biện ngay lập tức bởi Yaya Toure và Silva vẫn là những cầu thủ ra sân vào loại thường xuyên nhất, và rằng họ chưa thể thay thế ở sân Etihad.
Điều đó đúng, nhưng nếu lật lại khoảng thời gian giữa tháng 9, khi Man City chật vật ở Champions League và bị Chelsea bỏ xa ở đấu trường quốc nội, tất cả sẽ phải giật mình khi thấy cái tên Yaya Toure xuất hiện nhiều nhất ở những dòng chỉ trích. Thậm chí, ông thầy Pellegrini còn phải lên báo giải trình về phong độ phập phù của cậu học trò.
Tương tự với trường hợp David Silva. Tầm ảnh hưởng của “người Trung Quốc” lên lối chơi Man “xanh” đã giảm đi đáng kể, không cần qua những trang báo cũng cảm nhận được rõ mồn một.
Một đội bóng lớn có thể hỉ cần một cá nhân tỏa sáng đúng lúc, nhưng một đội bóng thành công cần nhiều hơn thế: những cá nhân đó tỏa sáng cùng nhau và liên tục.
...Đến hàng phòng ngự không thể phụ thuộc
Sau trận đấu đêm qua, HLV Pellegrini không ngớt lời than vãn về khả năng dứt điểm của hàng tấn công. Nhưng chiến lược gia người Chile lại quên nhắc tới một yếu điểm nữa khiến đội bóng của ông liên tiếp mất những điểm số quý giá trong thời gian gần đây: hàng phòng ngự.
Đừng nhìn vào tỉ lệ kiểm soát bóng vượt trội của Man City (62%) mà ảo tưởng rằng Man City dễ dàng “nhai đầu đối thủ, hay quan sát cách các ngôi sao chơi phòng ngự bên phía Man City vật vã thế nào trước Lukaku, Naismith, Barkley.
Đây chỉ là một trong rất nhiều tình huống, hàng phòng ngự Man City biến thành những gã hề
Và chưa cần Everton hay Chelsea, ngay cả những đối thủ bình thường như Burnley hay Sunderland cũng đã dễ dàng chọc thủng lưới nhà ĐKVĐ suốt thời gian qua.
Vấn đề ở chỗ, khi hàng tấn công vẫn còn Aguero hay Silva để dựa dẫm, thì hàng phòng ngự đã không còn ai đủ tin cậy nữa. Joe Hart chỉ còn là cái bóng mờ của chính anh cách đây 2 năm. Kompany, Demichelis vẫn hay nhưng bị ảnh hưởng quá nhiều bởi tuổi tác và chấn thương. Hậu vệ đắt nhất trong lịch sử Premier League - Mangala thậm chí còn khiến người Man City tiếc rẻ với mức phí 32 triệu bảng mà họ bỏ ra mùa hè vừa qua.
Với những gì đang diễn ra, liệu HLV Pellegrini cùng cộng sự có yên tâm với chỉ Wilfried Bony – một tiền đạo sắp về với Etihad trong tháng 1 tới, và nhìn hàng phòng ngự tiếp tục “thủng” trong bất lực?