1. Sách Đại Việt sử ký chép rằng, năm 257 trước Công nguyên, Thục Phán kéo quân đến đánh Hùng Vương. Hùng Vương bảo quần thần: “Ta có sức thần, nước Thục không sợ ư?”, rồi không sửa sang võ bị, chỉ ăn uống vui chơi. Sau năm ấy mất nước vào tay Thục Phán (An Dương Vương).
Cũng sách ấy chép rằng đến năm 208 TCN, Triệu Đà đem quân đến đánh An Dương Vương. Vua ngồi đánh cờ cười mà bảo: “Đà không sợ nỏ thần của ta sao?”. Quân Triệu đến, vua giương nỏ thì mới biết không còn lẫy, phải tháo chạy.
Từ hai câu nói thú vị ấy, có một bài học quý được rút ra. Hôm nay anh chiến thắng người khác bằng cách nào, ngày mai anh có thể bại dưới tay người khác theo cách giống hệt. Đặc biệt là khi anh lại đi đúng con đường của kẻ bại tướng xưa kia.
Chẳng phải phân tích nhiều để thấy rằng cách làm bóng đá của Man City và Chelsea là giống nhau. Và chính bởi thế, nếu đêm mai, Man City thắng Chelsea, đó không phải lúc để ăn mừng cho Man xanh.
2.Nếu đêm mai Chelsea thua, kết quả ấy sẽ là lời cảnh báo đanh thép cho tương lai của… Man City. Chỉ mới hơn nửa thập kỷ trước thôi, Chelsea còn ở cái thế thống trị không-cần-thắc-mắc, thứ mà Man City đang tiệm cận của ngày hôm nay. Nhưng mọi thứ đã trôi tuột đi quá nhanh.
Cái thế thống trị ấy được tạo ra hoàn toàn từ cảm hứng của một cá nhân. Abramovich đã cho Chelsea một đời sống mới, vẻ vang đấy, nhưng lại phụ thuộc hoàn toàn vào ông.
Ý định ban đầu của Abramovich là “đi tắt đón đầu”, bơm tiền vào Chelsea trước, biến họ thành một thương hiệu lớn rồi sẽ tự sinh lãi. Nhưng kết quả là gần một thập kỷ đứng ngang với hàng ngũ những đội bóng hàng đầu châu Âu, Chelsea vẫn chưa thể ngoạm được “miếng bánh” to bằng những Liverpool, M.U, Bayern hay Real đã dày công chiếm lĩnh bằng cả thế kỷ vinh quang. Chelsea thu vẫn không đủ chi, năm nào cũng lỗ. Và họ cứ đuối dần khi Abramovich ngần ngại móc túi riêng.
Sheikh Mansour cũng đang muốn làm như thế. Có thể là mức độ đầu tư của vị hoàng thân Ả-rập này khủng khiếp hơn, với một trung tâm đào tạo trẻ đồ sộ làm nền móng. Nhưng cho đến giờ, người ta vẫn chưa nhìn thấy triển vọng nào khác từ Man City, ngoài cái triển vọng được tạo ra từ túi tiền riêng của Sheikh Mansour.
3.Nếu đêm mai Chelsea thua, nghĩa là cách làm của Abramovich lại thêm một lần được khẳng định là sai lầm. Nếu đêm mai Chelsea thua, nghĩa là con đường của họ đã đi sẽ được nhường lại cho Man City. Cái ngai vàng có dáng dấp của một chiếc ghế điện kia, Man City sẽ ngồi thay. Sự chủ quan của một kẻ thống trị, Man City sẽ thừa kế.
Cũng chưa thể khẳng định được rằng Chelsea sẽ thua và cách làm của Abramovich đã sai. Sau 8 năm đầu tư, họ cũng đã xây được một nền tảng nhất định. Vẫn có những tài năng trẻ đã thành ngôi sao (Ivanovic, Obi Mikel), vẫn có một tinh thần và bản lĩnh của ông lớn. Chỉ có điều đó là một nền tảng chông chênh.
Nếu đêm mai Chelsea thua, nghĩa là thế thống trị của Man City chẳng phải đến từ “sức thần”, trái lại, phụ thuộc vào những cảm tính, rất đỗi mong manh.
Nếu đêm mai Chelsea thắng, có khi lại là một tin mừng cho những ông chủ của Man City: con đường họ đang đi không dẫn đến diệt vong.
Bongdaplus.vn