1.Người ta kể rằng, cuộc nổi loạn đòi ra đi của Rooney năm 2010 chỉ kết thúc sau một cuộc điện thoại. Chuyện khi ấy tưởng không thể cứu vãn rồi, thì đồng chủ tịch Joel Glazer nhấc điện thoại lên. Con trai của tỷ phú Malcom Glazer gọi cho Rooney, thuyết phục anh ở lại. Ông hứa rồi Rooney sẽ được tỏa sáng trong một môi trường nhiều ngôi sao hơn. Những người mà M.U sắp đem về.
M.U chi tiền thật. Từ ngày 30/6/10 đến ngày 1/7/11, tổng số tiền họ chi ra trên TTCN lên tới hơn 55 triệu bảng, trong đó có rất nhiều tài năng đã được chứng minh như Chicharito, A.Young, De Gea và Jones.
Nhưng rất dễ nhận ra rằng, chính sách chuyển nhượng của M.U đi theo một chiều hướng rõ ràng: mua về các ngôi sao trẻ. Đường hướng ấy được GĐĐH David Gill thẳng thắn vạch ra đầu năm ngoái: “Chúng tôi chỉ mua tài sản chứ không mua tiêu sản”.
Nhưng như thế nghĩa là lời hứa của Joel Glazer hôm nào vẫn chưa trọn vẹn. Không có những “ngôi sao” đã chín, tức là ở đẳng cấp của chính Rooney, không có Nasri, Sneijder hay Modric, vẫn có lý do để tin rằng chàng Shrek đang bất mãn (đặc biệt sau án phạt bí ẩn của anh gần đây).
Và rồi bất ngờ Paul Scholes trở lại, người ta giật mình nhận ra rằng kinh nghiệm thi đấu đỉnh cao, một cái tên đúng chất “sao” vẫn quan trọng với đội bóng này biết bao nhiêu.
2.Mùa Hè vừa qua, M.U mất đi một nhóm cầu thủ mà tổng số trận thi đấu chính thức của họ lên tới 2.303 trận. Đó là Scholes, Neville, O’Shea, Brown và Van der Sar. Cái gì có thể thay thế được kinh nghiệm và bản lĩnh được tôi rèn qua 2.303 trận đấu?
Cầu thủ trẻ có lợi thế của họ, nhưng chính HLV Ferguson cũng từng phải cất tiếng than phiền về sự hấp tấp của các học trò. Phil Jones có thể là một cầu thủ rất giàu tiềm năng, nhưng M.U đã hơn một lần trả giá vì sự ham hố và chủ quan của anh. Đó là một trung vệ có thể chuyền bóng cho đồng đội… trong vòng cấm (thay vì cật lực phá lên), để rồi dẫn đến tình huống bị thổi phạt đền. Anh mới 19 tuổi.
Alex Ferguson luôn hiểu giá trị của kinh nghiệm. Trong những tình huống khẩn cấp nhất, ông tìm đến Henrik Larsson, đến Paul Scholes. Ở M.U trong hơn một thập kỷ qua, tính kế thừa luôn được tôn trọng, và đó cũng là lý do mà những người thuộc Thế hệ vàng như Giggs và Scholes trụ được tới tận bây giờ. Ferguson luôn cần họ!
3.Hôm qua, Rio Ferdinand viết lên Twitter: “Bọn trẻ cần ai đó đập vào đầu cho tỉnh”. Anh muốn ám chỉ đến những cầu thủ ở tuyến trẻ của M.U, như Ravel Morrison, một người sẵn sàng quay lưng với những giá trị của Old Trafford.
Những ngôi sao trên đỉnh không chỉ mang đến những lợi thế rõ ràng trong một trận đấu. Họ còn có thể soi đường cho “bọn trẻ”. Ferdinand và Rooney có thể luôn miệng mắng chửi lứa U18 của M.U, nhưng họ chưa thể thay thế được toàn bộ vai trò của Scholes, Neville và Van der Sar.
Kinh nghiệm thi đấu trong 2.303 trận ấy, mất đi tạo thành lỗ hổng không thể thay thế được cả về chuyên môn lẫn tinh thần.
Nhưng Sir Alex và GĐĐH David Gill vẫn có cái lý riêng khi thất hứa với Rooney. Tiền bạc vẫn là vấn đề nghiêm trọng của M.U nhiều năm nay. Và như thế, chỉ còn cách kiên nhẫn chờ đợi thế hệ này lớn lên. Nhìn nhận như thế, nếu M.U không thể vô địch, đó không phải là thất bại, mà chỉ là khoảng dừng. Một khoảng dừng triển vọng.
Câu hỏi duy nhất đáng được đặt ra trong cuộc “khủng hoảng ngôi sao lớn” này là: bao giờ Sir Alex mới được phép nghỉ hưu?
Bongdaplus.vn