5 tháng trước, anh đã nghĩ đến việc từ bỏ chơi bóng sau cái chết của cậu con trai Luca vì bệnh bạch cầu. Nhưng tại Ewood Park, Jones đã trở thành người hùng của Liverpool với một pha cản phá penalty thành công, và sẽ tiếp tục trở thành sự trông đợi của CĐV The Kop trong trận gặp Everton tại bán kết FA Cup. Cả Doni lẫn Reina, 2 lựa chọn ưu tiên, đều bị treo giò sau những chiếc thẻ đỏ ngớ ngẩn của họ.
Trong suốt sự nghiệp, rất hiếm khi Brad Jones được hưởng cảm giác của một “số 1”, dù đó là số áo anh đang mang tại Liverpool. Tới nước Anh để gia nhập M’brough từ năm 2001, anh đã phải sống trong cái bóng của Mark Schwarzer, người đàn anh ở đội tuyển Australia suốt 7 năm ròng, liên tục bị đem cho mượn ở các CLB hạng dưới. Phải tới năm 2008, khi Schwarzer chuyển sang Fulham, Jones mới có cơ hội bắt chính. Nhưng liên tiếp sau đó là những chấn thương khiến sự nghiệp của anh bị gián đoạn.
Liverpool mua Brad Jones năm 2010 bởi một lý do quan trọng: anh được tính là cầu thủ nội. Dù mang quốc tịch Australia nhưng Jones có một nửa dòng máu Anh từ cha, và Liverpool cần anh để đảm bảo số cầu thủ nội nhằm ứng phó với luật của Premiership, yêu cầu có 8 cầu thủ người Anh trong danh sách đăng ký.
Sau đó là những ngày tháng ròng rã chờ đợi. Anh nhận áo số 1, số áo khuôn mẫu của một thủ môn sau khi Diego Cavalieri rời đội, nhưng không bao giờ là số 1. Lại được đem cho Derby mượn, nhưng ngay cả ở CLB hạng dưới này Jones cũng không gặp may, khi liên tiếp trở thành nhân vật chính của những trận cầu “thảm họa”. Trở về Liverpool, cầu thủ người Australia tưởng như chỉ còn nhiệm vụ ăn lương để tập cho đến hết hợp đồng. Cho tới khi Doni nhận thẻ đỏ ở phút 15 trận gặp Blackburn, định mệnh mở cho Jones một bước ngoặt. Giờ thì anh sẽ cáng đáng trận cầu quan trọng nhất mùa giải của Liverpool.
HLV Kenny Dalglish tin rằng, anh sẽ thành công. CĐV Liverpool cũng tin như vậy. Bởi Jones còn một động lực lớn hơn là những món tiền thưởng: anh muốn giành những pha tỏa sáng hiếm hoi của mình để tưởng nhớ cậu con trai đã mất. Sau pha cản phá quả penalty của Yakubu, anh đã chỉ tay lên trời. Đó là thiên đàng, nơi Luca đang dõi theo những pha bay người của cha.
Bongdaplus.vn