Arsenal: Vô địch hoặc nghỉ đi, Wenger
SAU khi Sir Alex Ferguson giải nghệ, Arsene Wenger nghiễm nhiên trở thành chiến lược gia gắn bó lâu năm nhất với Premier League. Tính từ thời điểm nhậm chức HLV trưởng Arsenal (năm 1996) đến nay, Wenger đã 6.639 ngày liên tiếp cùng khẩu pháo thành London chinh chiến tại Premier League, tương đương quãng thời gian 18 năm 69 ngày.
Tuy nhiên, thâm niên gắn bó của Wenger về cơ bản chỉ là hình ảnh minh họa cho câu “sống lâu lên lão làng” mà thôi.
Thực tế thì từ vài năm nay, những câu hỏi xoay quanh năng lực của Giáo sư liệu có phải đã “hết hạn sử dụng” đã được đưa ra. Nó thể hiện qua việc Arsenal cứ sụp đổ theo một lối mòn: Trải qua một giai đoạn thăng hoa rực rỡ, nhưng kiểu gì đến thời điểm nào đó cũng sụp đổ đầy khó hiểu. Mùa 2013/14, Arsenal là CLB giữ ngôi đầu Premier League tổng thời gian lâu nhất nhưng họ không vô địch. Mùa trước, kể từ đầu năm mới đến cuối tháng 2, Arsenal là CLB kiếm nhiều điểm nhất.
Nhưng tất cả đều vô nghĩa vì thói quen mà chính cựu danh thủ Martin Keown cũng đã chỉ ra: “Arsenal không biết sống trong áp lực. Họ chỉ hay khi áp lực bằng 0”. Khi thất bại của một CLB đã đi theo lối mòn thì vấn đề không nằm ở lối chơi, chất lượng cầu thủ hay vận may nữa rồi. Vấn đề ấy là của HLV, của Arsene Wenger.
Người ta đã từng nghĩ rằng Arsenal không vô địch vì Wenger thiếu siêu sao, và trong 2 năm liên tiếp, BLĐ Pháo thủ lần lượt mang về những bản hợp đồng kỷ lục (Mesut Oezil và Alexis Sanchez). Nhưng rốt cuộc thì chính Oezil hay Sanchez cũng mắc chung bệnh với Arsenal: Chơi hay một chặng đường rồi mất hút vào một thời điểm nào đó. Mọi ánh mắt lại hướng về Wenger. Nhưng họ chỉ dám nhìn thôi, vì ông vẫn tại vị một cách nghiễm nhiên.